17/08
2021

Tâm sự chiến sĩ nơi “giành lại hơi thở”

Hai tuần, không quá ngắn mà cũng chẳng quá dài, rồi cũng qua nhanh. Thế là mình cũng được trở về nhà, nằm trong căn phòng quen thuộc, bình yên. Thế là mình sẽ được ngủ ngon mà không phải trăn trở về bệnh nhân, mai sẽ làm gì bệnh nhân sẽ ra sao, về những con số, không phải bị đánh thức vì những tiếng chuông báo động, tiếng máy thở, tiếng của monitor, những cái tiếng ám ảnh vào cả trong giấc mơ. Về nhà rồi, bình yên rồi, ngủ cũng yên hơn, không phải lo ăn vội để vào ca hay phải ráng ngủ để lấy sức, không phải băn khoăn nay làm ca gì.

Hai tuần làm việc đúng nghĩa, cả bác sĩ và điều dưỡng sẻ chia và giúp đỡ nhau, để giúp đỡ bệnh nhân, xem bệnh nhân như người thân của mình, bệnh nhân giàu hay nghèo, quen hay không cũng giống nhau bởi vì trong đại dịch bệnh nhân là người thật đáng thương.

Ở trong đó, khi mà mọi người chỉ tập trung để thở, bệnh nhân và nhân viên y tế cùng cố gắng, giành giật từng hơi thở. Nhớ mãi những ca trực không ngơi nghỉ, hết bệnh này trở đến bệnh kia trở, đi chỗ này chạy chỗ kia, rồi phụ điều dưỡng đút bệnh nhân ăn, vỗ lưng, động viên, những đêm bệnh nặng thở oxy nhiều, đẩy oxy phụ các bạn mà muốn rụng cả tay.

Mệt, hồi hộp và sợ nhưng tất cả cũng đã qua,  trở về nghỉ ngơi và chuẩn bị cho những nhiệm vụ khác. Thêm vài ngày nữa khi kết quả chắc chắn hơn, mình sẽ lại được ôm tụi nhỏ, hít lấy hít để cái mùi chua của con Út, nghe lại tiếng lèo nhèo của con Hai. Chưa bao giờ mình xa gia đình nhỏ của mình lâu đến như vậy. Nhớ lắm đó, nhiều khi trực mệt quá, nằm ngả lưng mà thấy nhớ nhà, tủi thân, muốn trào nước mắt. Cũng may, các con ở nhà ngoan không khóc nhè để mẹ yên tâm làm nhiệm vụ. Cũng may mình cũng có hậu phương vững chắc để luôn động viên mình hoàn thành công việc.

Đi rồi để thấy mình lớn hơn, trưởng thành hơn, và đóng góp một chút công sức vào công cuộc chống dịch của thành phố, để thấy chưa bao giờ mình hối hận vì đã chọn nghề dù nó nhiều vất vả.

Mong đại dịch sớm qua, cầu bình an đến mọi nhà.

Ghi lại để nhớ mình đã có những việc làm đáng nhớ trong thời kì đáng nhớ
T8/2021 hoàn thành nhiệm vụ tại Bệnh viện điều trị Covid-19 Tai Mũi Họng
BSCKI Nguyễn Phạm Phước Điền

Tổ truyền thông phòng chống Covid 19