Ai hỏi chúng tôi rằng đi chống dịch có cực không? Chúng tôi chỉ cười khì rằng: “chẳng thấm với Bắc Giang, Bắc Ninh đâu, đồng đội ngoài ấy còn cực hơn chúng tôi nhiều lắm!”
Chỉ có người trong cuộc mới hiểu người trong kẹt!
Có những lúc mồ hôi chảy xuống làm mắt chúng tôi cay xè; có những lúc tấm kính bảo hộ đọng hơi nước mờ đến nỗi chúng tôi không còn nhận ra nhau; có những lúc chiếc khẩu trang N95 làm chúng tôi ngộp đến nỗi không thở được; có những lúc bộ đồ bảo hộ “xông hơi” chúng tôi tưởng chừng đang bơi trong mồ hôi của chính mình.
Những lúc ấy chúng tôi mới thấm thía, mới hiểu được phần nào những gian khổ mà những chiến sĩ tuyến đầu ở Bắc Giang, Bắc Ninh đã và đang trải qua. Nghĩ đến những gì mà đồng đội của chúng tôi đang phải chịu đựng, chúng tôi không cho phép mình chùn bước, không cho phép mình lơ là trong công cuộc truy vết Covid-19.
Có những lúc tấm kính bảo hộ đọng hơi nước mờ đến nỗi chúng tôi không còn nhận ra nhau
Có những lúc bộ đồ bảo hộ “xông hơi” chúng tôi tưởng chừng đang bơi trong mồ hôi của chính mình.
Ấm tình đồng đội!
Có những lúc chúng tôi mặc trên mình “bộ giáp xanh” hơn 10 tiếng đồng hồ, mồ hôi chảy ra rồi khô lại liên tục truy vết Covid-19 đến tận khuya, nhìn dòng người chờ xét nghiệm dài không điểm dừng mà chỉ muốn buông xuôi.
Có những lúc nhìn dòng người chờ xét nghiệm dài không điểm dừng mà muốn buông xuôi.
Các chiến sĩ “biệt đội áo xanh” kết thúc buổi làm việc đúng 0g00
Những đồng đội của chúng tôi ở nhà cứ liên tục nhắn tin thăm hỏi “cần hỗ trợ không, nhà tao gần đó, tao chạy qua nha!”, “còn chỗ nào cho tao không?” Những lời hỏi thăm ngắn gọn, không cầu kỳ hoa mỹ nhưng đã tạo động lực cho chúng tôi rất lớn để chúng tôi có thể trụ vững mà tiếp tục truy vết Covid-19“tao ổn, ở nhà đi, còn nhiều trận khác”
Niềm tin vững chắc về đầu tàu
Sau những đợt truy đuổi Covid-19 miệt mài, chúng tôi cũng thấm mệt. Tuy nhiên, khi được gọi ra trận, chúng tôi vẫn hăng hái lên đường.
Chúng tôi mạnh dạn ra trận vì có sự chỉ đạo sâu sát của lãnh đạo. Trước lúc xuất trận, TS.BS Lê Trần Quang Minh – Giám đốc bệnh viện, Trưởng ban chỉ đạo phòng chống dịch bệnh Covid-19 đã động viên tinh thần các chiến sĩ chúng tôi, dặn dò chúng tôi phải cẩn trọng, giữ gìn sức khỏe để đảm bảo công tác.
Lãnh đạo bệnh viện động viên các chiến sĩ trước khi lên đường
Chúng tôi mạnh dạn ra trận vì chúng tôi có sự quan tâm của lãnh đạo. Khi được lệnh điều động gấp đi từ trưa đến đêm, BSCKII Khưu Minh Thái – Trưởng phòng TCCB liên tục liên lạc để điều phối từ xa “Các bạn có ăn uống gì chưa, cố gắng nhé, đang có tiếp tế? Các bạn bên này ổn không, có cần chi viện không? Các bạn đợi nhé, quân tiếp viện đang trên đường đến”
Hậu phương vững chắc
Chúng tôi mạnh dạn ra trận vì chúng tôi biết hậu phương vững chắc. Những bộ đồ bảo hộ PPE, những chiếc khẩu trang N95, những chai nước súc họng, những phương tiện phòng hộ khác là niềm tin, là yêu thương của những đồng đội ở hậu phương, tiếp thêm sức mạnh cho chúng tôi trên mặt trận truy vết Covid-19.
Phương tiện phòng hộ cá nhân luôn đầy đủ cho các chiến sĩ
Phương tiện phòng hộ đầy đủ là hành trang yêu thương của đồng đội ở hậu phương
Mát lòng chiến sĩ nơi tiền tuyến
Chi viện cho các điểm nóng trên địa bàn TPHCM để lấy mẫu xét nghiệm Covid-19 là nhiệm vụ của “biệt đội áo xanh” chúng tôi. Sự phối hợp ăn ý với nhân viên tại địa bàn là chìa khóa quan trọng để truy vết Covid-19 nhanh chóng, an toàn, hiệu quả.
Phối hợp ăn ý với nhân viên tại địa phương là chìa khóa quan trọng để truy vết Covid-19 nhanh chóng
Không đơn thuần chỉ là nhiệm vụ, mà còn là tình người! Chúng tôi đến địa phương trong tâm trạng muốn hỗ trợ địa phương hết mình sao cho có thể hoàn thành công việc nhanh nhất, hiệu quả nhất. Nhưng tình cảm của nhân viên địa phương đối với chúng tôi làm chúng tôi mát hơn trong bộ đồ bảo hộ đầy nóng bức ấy, làm chúng tôi bớt ngộp sau chiếc khẩu trang N95, làm chúng tôi yêu hơn công việc mình đang thực hiện. Trao yêu thương sẽ nhận lại yêu thương!
Không chỉ là nhiệm vụ mà còn là tình người
Tổ truyền thông phòng chống Covid-19